Về 55 năm thành lập ASEAN
Năm nay sẽ kỷ niệm 55 năm ngày thành lập ASEAN. Diễn đàn này được thành lập vào tháng 8 năm 1967.
Trong hơn nửa thế kỷ qua Hiệp hội đã biến thành một trong những tổ chức quốc tế uy tín nhất, đã được hoàn thiện với tư cách một yếu tố quan trọng trong một trật tự thế giới đang hình thành, một trung tâm có sức hút, thực hoàn tất nhiều tiến trình chính trị và kinh tế then chốt của khu vực Châu Á-Thái Bình Dương.
Sự trung thành trước sau như một của ASEAN đối với các nguyên tắc phối hợp hành động rộng rãi, bao trùm, cùng tồn tại hài hòa giữa toàn thể các thành viên của cộng đồng quốc tế, cho dù có những khác biệt trong hình thức chế độ nhà nước, trong thành phần kinh tế và mã văn hóa-văn minh, đã cho phép ASEAN tạo lập được một hệ thống toàn vẹn được định hướng đến sự hợp tác giữa các cơ chế đa phương – đó là một ví dụ độc nhất vô nhị về hình thức phối hợp hành động kiểu này trên thế giới.
Nga luôn luôn chia xẻ triết lý tích cực của ASEAN – nó là yếu tố quan trọng bậc nhất gắn kết quan hệ đối tác chiến lược giữa chúng tôi với “G10” này. Điều này cho phép, cho dù có sự hỗn loạn hiện nay trên thế giới, vẫn tiếp tục hoạt động chung theo toàn bộ chương trình nghị sự, mở rộng các hình thức phối hợp hành động, gia tăng cấp độ hợp tác theo lĩnh vực, làm sâu rộng thêm các mối quan hệ kinh tế-thương mại và nhân văn. Hướng ASEAN là một trong những hướng then chốt trong chính sách đối ngoại của Nga tại Châu Á.
Quan điểm của Hiệp hội đối với các mối quan hệ quốc tế được dựa cơ sở trên sự tìm kiếm bền bỉ các điểm giao thoa và là sự thể hiện của một nền văn hóa chính trị và đạo đức nhiều thế kỷ của các quốc gia Châu Á này đã nhận được danh hiệu “Con đường ASEAN”. Các giới tinh hoa của nhiều nước Phương Tây – đang trải qua cuộc khủng hoảng lòng tin từ phía dân chúng và sự gia tăng của chủ nghĩa bi quan xã hội đối với các quy ước đối ngoại bị tư tưởng hóa có điều gì để mà học hỏi ở Hiệp hội này.
Các đối xử có tính chất coi thường với những quan niệm “nhìn từ trên xuống”, tự nhận mình là “phát triển”, còn những người khác là “đang phát triển” hoặc “lạc hậu”; sự chọn giống các nền dân chủ, xếp hàng để kết nạp vào các nền dân chủ “đúng đắn” – tất cả những điều này đã kết thúc.
Ngày nay Phương Tây có cái để mà học tập (nếu họ tự cho mình cơ hội như thế này) ở các nước đang tận dụng chính nền lịch sử và kinh nghiệm của mình làm “ngôi sao chỉ đường” trong các mối quan hệ quốc tế hỗn loạn. Chính ở đó đang thể hiện toàn bộ các hình thức – từ kinh nghiệm và trình độ chuyên nghiệp đến văn hóa và truyền thống – nhằm tránh việc lặp lại các nỗi lầm của quá khứ. Như những người bạn – những đối tác chân chính của chúng tôi mà nhiều cuộc đàm phán vừa diễn ra cách đây không lâu với đoàn đại biểu Nga do Bộ trưởng Ngoại giao S.V.Lavrov dẫn đầu – đã nói một cách tuyệt vời là “Phương Tây đang mắc chứng mất trí nhớ”. Phần nhiều điều này cũng chính là câu trả lời cho việc hiện nay điều gì đang xảy ra với họ.